Tả lại ngôi trường dấu yêu của em


Tả ngôi trường thân yêu của em

Dạy

Tham khảo bài văn tả ngôi trường thân yêu cho mọi người cùng biết của một em học sinh lớp 5 có trong chương trình ngữ văn tiểu học.

Đề bài: Tả ngôi trường thân yêu của em

Tham khảo bài văn thứ nhất tả ngôi trường thân yêu của em

Trường chúng tôi tọa lạc trên một ngọn đồi thoai thoải ở ngoại ô thị trấn. Đứng từ xa nhìn lại, ngôi trường có mái ngói đỏ tươi, những dãy phòng học quét vôi xanh nhạt san sát nhau, nhìn ra đường. Vừa đặt chân đến cổng trường, tôi ngước lên đã thấy tấm biển màu xanh hoa phượng mượt mà, ghi những dòng chữ đỏ thắm “Trường tiểu học thị trấn Hiệp Hòa” Vào trường phải đi qua hai cánh cửa màu xanh đậm, trông rất uy nghiêm. Nhìn sang bên trái, tôi thấy phòng học của học sinh lớp Hai, lớp Ba và cả phòng học lớp Bốn, lớp Năm. Nhìn sang bên phải là dãy phòng học của lớp Một.

Sân trường chúng em không rộng lắm nhưng cũng đủ cho học sinh các khối vui chơi và tập thể dục. Ở góc sân trường có hai cây phượng vĩ. Vào mùa hè, tôi thường đứng dưới gốc cây phượng để chơi trò chọi gà.

Giữa sân trường là những cây xà cừ xum xuê. Những cây keo mà chúng tôi trồng năm ngoái giờ đã cao hơn đầu người, cành lá xanh tốt. Tường xung quanh trường được xây bằng gạch để trâu bò không vào trường.

Nhìn cảnh trường trước lớp, em yêu trường hơn. Em thầm hứa sẽ không bao giờ quên mái trường thân yêu nơi em đã gắn bó những năm tháng tuổi thơ đẹp đẽ ngọt ngào.

– HẾT –

Tham khảo thêm bài văn thứ hai tả ngôi trường thân yêu đã gắn bó với em trong suốt những năm tháng qua.

Hơn bốn năm học đã trôi qua dưới mái trường thân yêu, nhưng giờ đây những kỉ niệm vui buồn của những năm tháng học trò sắp qua đi. Ngôi trường vẫn còn đóvẫn lặng lẽ dõi theo từng đứa em học tập, đùa giỡn và cùng em bước đi trên con đường học tập.

Nhìn từ xa, ngôi trường như khoác trên mình chiếc áo màu vàng nhạt, nhưng khi ánh nắng chiếu xuống càng làm cho chiếc áo ấy thêm rực rỡ. Mái tôn màu cam hòa với màu sơn hồng đậm của tường tạo nên một khung cảnh đầy màu sắc. Khi đến gần, chúng ta sẽ bắt gặp ngay dòng chữ: “Trường tiểu học Nguyễn Văn Hưởng” được làm bằng đá granit. Dù đã nhiều năm trôi qua, trải qua bao cơn mưa rào, nắng nóng nhưng ngôi trường vẫn không có nhiều thay đổi. Cánh cổng sắt xám xịt luôn mở rộng, mở rộng như vòng tay của người mẹ luôn sẵn sàng đón những đứa con thân yêu của mình vào trường. Với tôi, ngôi trường này không nguy nga, tráng lệ như một tòa lâu đài, tuy giản dị nhưng vẫn đầy nét trang nghiêm và thân thiện đến lạ thường. Sân trường được lát bằng đan, các bạn biết đấy, ở đây chúng mình có thể chạy nhảy thỏa thích mà không sợ trượt ngã. Hai hàng cây xanh tán rộng tạo bóng mát cho học sinh chờ cha mẹ. Những chú chim từ phương nào bay về đậu trên cành cây ríu rít chờ tia nắng sớm mai của mặt trời. Gần lớp học có những dãy ghế đá dài để chúng em ngồi tâm sự với nhau sau mỗi giờ học căng thẳng, mệt mỏi. Sân trường cũng là nơi học sinh và giáo viên cùng sinh hoạt trong lễ chào cờ. Dãy hành lang được xây theo hình chữ U. Dọc hành lang, các lớp học được trang trí bằng những hình ảnh ngộ nghĩnh, dễ thương. Những tủ sách di động được cô Hiệu trưởng đặt để các em đọc truyện rất hay và hấp dẫn. Mỗi phòng học đều được trang trí đẹp mắt với nhiều sáng tạo và mỗi lớp đều có một phong cách riêng. Lớp treo những chậu cây treo cửa sổ, lớp trang trí hoa, hình cá trên tường tạo nên bức tranh màu sắc rực rỡ khiến ngôi trường thân quen đến lạ.

Tôi yêu ngôi trường này rất nhiều. Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Những kỉ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ về mái trường, về bạn bè, thầy cô em sẽ không bao giờ quên. Rồi một ngày em sẽ phải đến một ngôi trường mới, nhưng ngôi trường Nguyễn Văn Hưởng vẫn không phai mờ trong tâm trí em.

Theo Baivanhay.com

Leave a Comment